Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

TÔI KHÔNG VỀ



Phan Trà
TÔI KHÔNG VỀ
Tôi không về, dù rất nhớ trường xưa
Nhớ dáng ai kia ngồi bên cửa sổ
Tóc xoả ngang vai, đầu nghiêng xuống vở
Tôi giả vờ ho, ai vẫn vô tình
Để đến bây giờ tôi vẫn lặng thinh
Tà áo ai bay rất gần cửa lớp
Lặng lẽ lòng tôi từng ngày hồi hộp
Ai biết ai hay tôi vẫn mong chờ
Tôi không về dù đang rất bơ vơ
Rất nhớ bạn xưa những trò đùa nghịch
Năm tháng đi qua, tiếng cười khúc khích
Không thể phai phôi, cứ ủ trong lòng
Bài hát ngày nào về một dòng sông
Cả lớp say sưa. Lòng tôi mê mẩn
Đôi mắt học trò. Chỗ ngồi đầy nắng
Một người đi, bao khoảng trống sân trường
Xa xứ rồi, như cơn gió mùa đông
Lạnh lẽo tràn qua làm ai khép áo
Gió đến rồi đi chẳng ai thèm nhớ
Để mặc bên đời tôi cứ chờ tôi
Nhớ những chiều bỏ vở, rong chơi
Chùm me chua giấu trong ngăn kéo
Không dám trao ai, đã khô quặt quẹo
Một sáng buồn tôi ném cả lòng theo
Chùm me xưa thành cát bụi trăng sao
Nhưng nỗi nhớ cứ theo chân tôi mãi
Tôi không về, dù biết mình có lỗi
Tôi không về, dù lòng chẳng biệt ly
Một đêm mưa chợt nhớ nét bút bi
Ai ký tên ai cuối trang lưu bút
Soi vào lòng ai những lần thao thức
Tôi không về, dù kỷ niệm chứa chan
Tôi không về, dù nhớ chuyến đò ngang
Tôi với người xưa gặp nhau trên bến
Sóng vỗ muôn trùng đò không lỡ chuyến
Mà cuộc đời đành mỗi ngã phân ly
Tôi không về dù lòng chẳng ra đi
Tim tôi vẫn còn ở nguyên chốn cũ
Dẫu Thầy, Bạn xưa, sân trường còn đó
Dẫu dòng sông vẫn sóng vỗ dập dềnh
Có một lần hoa phượng rụng ven sông
Tôi thấy người xưa u buồn cúi nhặt
Rồi từ đó dòng đời trôi biền biệt
Áo trắng qua cầu không phải của ai
Tôi không về dù có vé ngày mai
Một chuyến bay đêm về miền tâm tưởng
Bạn bè ôm nhau, reo cười sung sướng
Nhưng không về, vì sợ lúc ra đi.
Trường cũ êm đềm, nhà trọ mùa thi
Áo trắng qua cầu, gió sông thổi mãi
Một thời học sinh, khung trời vụng dại
Tôi không về, vì muốn những ngày xưa
Con ngõ buồn lầy lội những chiều mưa
Cứ nguyên vẹn như lòng tôi ấp ủ
Tất cả những gì tháng xưa ngày cũ
Tôi không về, để cảm xúc còn nguyên
Tôi không về để kỷ niệm nằm yên
Dưới đáy tâm tư tha hồ thổn thức
Vì tôi biết ở bên ngoài đời thực
Tất cả không còn như lúc tôi đi.
Sài Gòn, 07. 05.2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét